Viết vào tháng Bảy
- Nom Furniture
- Aug 10, 2023
- 3 min read
Updated: Aug 22, 2023
(Viết bởi Thắng, vào một ngày tháng Bảy cảm giác như 50 độ)
Gần đây chúng mình hay nhận được câu hỏi “tại sao các bạn chọn làm thợ mộc” và câu trả lời của mình đơn giản chỉ là “vì chúng mình thích nó”.
Hiện tại, đó là một câu trả lời nghe có vẻ lười biếng và trong một thế giới hoàn hảo, đó có thể là lời phản hồi khi một người được hỏi về sự nghiệp của họ, nhưng thú thật câu hỏi này làm mình trăn trở, và nó sâu xa hơn nhiều so với việc chỉ “vì chúng mình thích nó”.

Trở lại cách đây 4 năm, mình là một người dẫn tour du lịch cho du khách đến Huế. Đầu thế kỷ 19, sau nhiều lần sống sót dưới đao kiếm của Quang Trung, vua Gia Long thống nhất giang sơn, mở ra 143 năm triều đại phong kiến cuối cùng, tình yêu với mảnh đất cố đô lớn dần sau mỗi chuyến đi. Và trong một lần đạp xe trò chuyện dọc sông Hương với những người bạn địa phương, mình tự hỏi, đây có phải là cái nghề mà mình sẽ theo đuổi đến hết cuộc đời hay không?
Rất tiếc, mình không thể, đại dịch ập đến, mình cần chuyển hướng sang một công việc khác và hy vọng nó có thể trở thành sự nghiệp sẽ nuôi sống bản thân và những người thân yêu của mình, nhưng làm gì đây?
Một trong số những người bạn ở Huế giới thiệu mình đến một xưởng nhỏ chuyên làm đồ thủ công từ gỗ, và câu chuyện của mình chắc là bắt đầu từ đây.
(Và mình chắc rằng những thành viên của Nom đều có những câu chuyện và hành trình như thế, để có những quyết định về điều mình muốn làm)

Mọi người biết đấy, việc những cây gỗ sồi thượng hạng trong rừng sản xuất ở vùng Bắc Mỹ được đốn hạ, xẻ bằng cưa lọng công nghiệp cỡ lớn, phơi nắng nhiều tháng trời và đưa vào lò sấy, đóng kiện lại và gửi đi xuất khẩu, đến tay những người thợ lành nghề, dùng những kỹ thuật đơn giản hay phức tạp, liên kết bằng hệ mộng và keo PVA, phủ dầu hạt lanh được thu hoạch và làm sạch, ép, chiết xuất dung môi, lọc, tinh chế, đun sôi, làm nóng,... từ Bỉ, đến tay khách hàng cuối cùng ở Việt Nam, là cả một hành trình dài và nói sao nhỉ, đó là một hành trình kỳ diệu và đáng kinh ngạc.
Niềm đam mê làm đồ thủ công từ gỗ trong mình lớn dần, mình học cách sử dụng những công cụ hạn chế của xưởng, hình thành nhiều ý tưởng nhưng phần lớn thời gian là để sửa lỗi. Cảm thấy thất vọng và hoài nghi về bản thân. Rõ ràng là cần rất nhiều niềm tin và sự kiên nhẫn để trở thành một thợ mộc, và cũng cần hiểu rằng sai lầm là một phần hiển nhiên của quá trình và việc chấp nhận nó giúp bạn trưởng thành. Cảm giác thất bại trong một chi tiết hôm nay vẫn nặng nề như ngày mới bắt đầu, nhưng sự thỏa mãn khi hoàn thành được nó còn “đã” hơn nhiều.
Từ xưởng ở Huế, mình đã làm kha khá dự án, từ xây dựng lắp đặt nhà bếp, đến sản xuất hàng loạt cho các quán cafe, căn hộ chung cư và nội thất thiết kế theo yêu cầu. Để cuối cùng, mở một xưởng nhỏ cho riêng mình, nơi mình biết được rằng, trở thành một người thợ giỏi chỉ là một phần nhỏ trong nhiều kỹ năng cần thiết để vận hành một xưởng sản xuất.

Đầu năm nay, chúng mình có 2 người, mình và Bình Nguyên, hồ hởi mở Nom. Chúng mình đã cùng nhau học được rất nhiều điều mới, liên tục nâng cao kỹ năng là một phần quan trọng của cuộc sống. Vì lẽ đó, chúng mình học thêm nhiều khía cạnh còn thiếu sót khác trong công việc kinh doanh của mình, từ cân đối sổ sách đến xây dựng trang web, từ chụp ảnh đến dựng video, từ việc trải nghiệm các cách tiếp thị đến hoàn thiện quy trình làm việc. Tất cả những điều này nghe có vẻ quá tải nhưng giờ đây đã là một phần trong cuộc sống hàng ngày.

Chúng mình hiện đã có thêm những người đồng đội lành nghề, Vĩnh Nguyên và Nam. Nếu mọi người đã đọc đến đây, rất mong mọi người tiếp tục theo dõi Nom, đó là sự ủng hộ vô cùng to lớn. Xin được cảm ơn mọi người rất nhiều, chúc mọi người một ngày tốt lành!
- Thắng
2 Comments